Sáng hôm sau, Hạ Triết vừa mơ màng mở mắt thì đã thấy Lãnh Cầm nằm nghiêng bên cạnh, ánh mắt nàng đang dò xét khuôn mặt hắn.
Thấy hắn tỉnh giấc, Lãnh Cầm khẽ cười: "Sao chàng ngủ mà còn chảy nước miếng vậy?"
"Có sao?" Hạ Triết đưa tay lên lau, không thấy gì, lập tức trừng mắt nhìn lại, "Nàng đang lừa ai đấy!"
"Lừa chàng đấy." Lãnh Cầm khẽ mím môi cười, tai hơi ửng đỏ, khiến Hạ Triết bỗng thấy đói bụng, chỉ muốn lao tới làm vài việc tràn đầy sinh lực buổi sáng.
Ai ngờ hắn vừa định từ trên kéo chăn, đưa tay ra thì Lãnh Cầm đã từ dưới luồn chân lên.