Màn đêm đen tựa mực, núi rừng bị bao phủ bởi một lớp sương mưa dày đặc.
Bóng tối, ẩm thấp, mưa bụi giăng như tơ, xuyên qua áo quần, mang theo cái lạnh thấu xương, thấm sâu vào tận đáy lòng.
Đường núi lầy lội, bốn bề tĩnh lặng, mưa bụi rơi trên lá khô, xào xạc vang lên, lại mang một chút ý vị hư không xa xăm.
Trong màn mưa bụi, vài chiếc đèn lồng lay động.
Ánh đèn lồng mờ ảo, tựa như sắp bị màn đêm ẩm ướt lạnh lẽo này nuốt chửng.