Trong lúc nói chuyện, hai bóng người dần biến mất trong màn mưa sương…
………………
Ba ngày sau, trên đường núi Thục Trung.
Mặt đường núi lát đá phiến, đủ rộng cho hai con ngựa thồ đi ngược chiều, những đoạn dốc đứng được đục vào đá thành bậc thang, đủ thấy đã hao tốn bao nhiêu nhân lực xây dựng.
Tiếc thay, trải qua năm tháng đằng đẵng, nền đường đã hư hỏng, gồ ghề, lẫn với bùn đất, in hằn những vết bánh xe, xa xa văng vẳng tiếng chuông ngựa.