"Đái thủy y sơn nhất vạn gia, Tương Dương tự cổ phú hào xa.
Bắc hiên nhị nguyệt hồi đầu vọng, hồng nhật liên thành tận thị hoa."
(Dựa núi liền sông vạn nóc nhà, Tương Dương từ xưa vốn hào hoa.
Tháng hai gió bấc quay đầu ngóng, rực rỡ thành giăng rợp bóng hoa.)
Bài thơ "Tương Dương" này, xuất từ Giả Ảm thời Bắc Tống, ca ngợi sự phồn hoa của tòa cổ thành Tương Dương.