Ba ngày sau, Lã Dương mới xem như ngừng lại.
Còn bên kia, Diệp Cô Nguyệt thì như một vũng bùn nhão nhoẹt, mềm nhũn trên mặt đất, đôi mắt đẹp vô thần, hơi thở đã như có như không.
Nhưng thu hoạch vẫn rất lớn.
Lã Dương đoan tọa trên bồ đoàn, lặng lẽ xem xét thu hoạch ba ngày qua của bản thân, hiện ra chính là một quyển sách dày cộp, trên bìa sách viết mấy chữ lớn:
《Thần Luyện Binh Giải Kiếm Quyết》!