Cố Án nhìn vị Diệp sư huynh có vẻ mặt tươi cười nhưng lại khiến người ta thấy hơi lạnh lẽo, cúi đầu áy náy nói:
"Xin sư huynh trách phạt."
"Trách phạt?" Diệp sư huynh vẫn giữ nụ cười: "Sư đệ nói quá lời rồi, chẳng qua chỉ là đến muộn một chút, khiến đám người chúng ta phải đợi đôi chút mà thôi. Sư đệ mới đến, sao có thể trách phạt được?"
Cố Án cúi đầu, tiếp tục nói:
"Đa tạ sư huynh, nhưng trong lòng sư đệ vẫn thấy bất an, muốn nhận hết nhiệm vụ đốn gỗ của mọi người, để tự răn mình."