Địa điểm thương đàm không nằm trong tông môn, nhưng vẫn thuộc phạm vi quản lý của tông môn.
Cố Án chưa từng tham gia loại nhiệm vụ này, nên vẫn hỏi han đôi chút.
"Chuyện này khó nói lắm, chủ yếu là tìm cách khiến bọn họ nhượng bộ, rồi phân tích rõ mối lợi hại trong đó. Bọn họ cũng sẽ không cứ một mực gây khó dễ, nhưng nếu có thể gây khó dễ thì tuyệt đối không nương tay. Chúng ta cũng có mức độ hoàn thành nhiệm vụ, làm không tốt sẽ rất phiền phức."
Lúc ngự kiếm, Đoan Mộc Thanh Bình thở dài nói: "Tóm lại vị trí này của chúng ta chính là chịu ấm ức, cố gắng hết sức khiến người tới hài lòng, khi cần thiết thậm chí còn phải giúp đỡ làm việc. Ngoài ra là để bọn họ đưa ra điều kiện, có điều kiện thì mới có thể thử thương lượng. Sợ nhất là không có yêu cầu cụ thể, lại cứ lải nhải không ngừng. Chính là muốn chúng ta đưa ra đề nghị trước, sau đó mới đòi hỏi quá đáng."
"Vậy ranh giới cuối cùng của chúng ta ở đâu?" Cố Án hỏi.