"Kỳ tích của sinh mệnh."
Phượng Hoàng không kìm được lòng, xuyên qua lỗ hổng lớn trên Thiên giới, đáp xuống Phàm gian.
Nàng dang rộng đôi cánh, lượn lờ trên không trung, ngắm nhìn biển cả mênh mông.
Trong lòng đại dương, từng đám người vượn đen trũi, ướt sũng, từ từ bước ra, mang theo hơi thở hoang sơ, tựa như trong khoảnh khắc từ phôi thai hóa thành hình người, rời khỏi biển cả, tạo nên một cảnh tượng vô cùng hùng vĩ.
Ầm!