Hắn càng nghĩ càng suy sụp, không ngờ rằng mình lại hòa nhập vào thế giới Hồng Hoang cổ đại bằng cách này.
Ngày lại qua ngày.
Hắn cô độc chờ đợi, chờ hai kẻ kia đến chế nhạo, nhưng đợi mãi vẫn không thấy bóng người.
Một buổi sáng tinh mơ.
Bị giam cầm trong núi, hắn bất giác cất cao giọng, như thể đang ngâm thơ, nhịp điệu rõ ràng: