Đấng Sáng Thế vô địch, vượt qua vô số chiều không gian, thời gian.
Hứa Chỉ ngồi trong sân, phơi mình dưới ánh nắng, ăn dưa, bất lực nói:
"Hiện tại ta vẫn chỉ là vu sư cấp một, đang cày cuốc ở chốn quê mùa, chỉ một phát súng là toi mạng, có Đấng Sáng Thế nào yếu ớt đến thế không?"
"Thật đa tạ chư vị đã quá đề cao, tâng bốc ta như thần thánh."
Hứa Chỉ bật cười: "Nhưng ta có Trùng Sào, có thể phóng thích bào tử, diễn hóa vô số sinh vật mới. Ta tự tin rằng sớm muộn cũng sẽ trở thành Đấng Sáng Thế. Lúc đó, mạnh được như lời các người đồn đại hay không thì chưa biết, nhưng hiện tại ta quá yếu, yếu đến độ ngồi trong sân ăn quả, ngày ngày bị lũ súc sinh trong sa bàn đòi nghịch thiên tạo phản, khiến ta bận tối mắt tối mũi, lại còn mang bệnh ung thư trong người."