"Có phải đầu óc ngươi có chút không bình thường không?" Mộc Như Phong liếc nhìn Kim Ngọc, cười khẩy.
"Thú vị, thú vị! Trong tình hình này mà còn dám mạnh miệng như vậy, ta rất thích."
"Phong thúc, đi lột quần áo hắn ra, sau đó bảo hắn lăn bò tới đây." Kim Ngọc mở miệng.
"Thiếu thành chủ, trong tình huống này, thôi đừng động thủ thì hơn, kẻo lại dẫn dụ Giao Long kia trở về." Trương Bản Sơ nói.
"Yên tâm, rất nhanh thôi, sẽ không có động tĩnh gì lớn đâu. Phong thúc, nghe thấy chưa? Động tĩnh nhỏ thôi." Kim Ngọc cười nhạt nói.