Bên ngoài, không phải là một mảnh tối đen, mà là có một vầng trăng tròn đỏ như máu treo lơ lửng trên không trung.
Ánh trăng đỏ như máu chiếu xuống, cũng nhuộm đỏ thân thể Mộc Như Phong.
Mộc Như Phong giơ tay, ném thi thể của Đại Đầu quỷ và Băng Đới tiểu thư từ trên ban công xuống.
Về phòng, đóng cửa, sau đó nằm lên giường, tiếp tục ngủ.
Trở nên mạnh mẽ gì đó, không tồn tại, bây giờ chủ yếu là sống đến sáng mai.