"Ừm? Cửu điện hạ, binh khí của ngài hẳn là Tú Xuân Cưa Xỉ Đao? Chẳng lẽ xem thường tại hạ?" Kiếm Nhất Phong trầm giọng.
"Tú Xuân Cưa Xỉ Đao có thể trảm hết thảy, Thu Thủy kiếm của ngươi, một đao liền có thể đoạn, thật bất công. Ta dùng đao này, lại là Bát giai Tú Xuân Đao." Mộc Như Phong đáp lời.
"Cửu điện hạ tu vi Luyện Tâm Cảnh, còn ta Khổ Hải Cảnh, vốn đã bất công, nếu vậy xin Cửu điện hạ cứ dùng Tú Xuân Cưa Xỉ Đao." Kiếm Nhất Phong không muốn chiếm lợi thế.
"Không được, ta không muốn chém đứt bản mệnh bảo kiếm của ngươi." Mộc Như Phong lắc đầu từ chối, liếc nhìn thời gian, còn hai phút rưỡi, vẫn còn kịp.
"Không cần lo lắng, chỉ cần đao của ngài không chạm đến kiếm của ta là được." Kiếm Nhất Phong chậm rãi nói.