"Thật nực cười! Chẳng lẽ Đại Ban mang theo ngân lượng tuất liễm đi phát cho các gia quyến lại không dùng trữ vật giới chỉ và trữ vật túi trong khố phòng?"
"Tin tức này không thể lọt ra ngoài, vậy ngươi làm sao biết ta đang phát tiền tuất? Lẽ nào Cữu Cữu tốt của ta còn luôn quan tâm đến những tướng sĩ đã chiến tử kia?" Mộc Như Phong lạnh giọng hỏi.
"Cái này... Thần không biết là ai, chỉ là hôm đó có một phong thư đột nhiên xuất hiện trên bàn sách của thần."
"Những chuyện viết trên đó thần thấy rất đúng, không thể đem nhiều ngân lượng như vậy cho đám Khâu Bát kia, nên thần đã lấy tiền về."
"Điện hạ, thần sai rồi, thần thật sự sai rồi, những tiền kia thần không hề muốn tham ô, chỉ là muốn dâng cho Điện hạ thôi." Tuyên Bình Hầu đem mọi chuyện khai ra như trút đậu.