Hai người đang đứng trong Ánh Tâm Đình trò chuyện.
Ánh hoàng hôn chiếu xuống mặt hồ, ráng chiều phủ kín, nhẹ nhàng dao động.
Buổi sáng, Khúc Trung Thiên đột nhiên tới, bẩm báo với Hứa Chí Kiên một số việc, Hứa Chí Kiên đành phải cáo từ, lưu luyến rời đi.
Trong sơn cốc vắng bặt tiếng kêu thảm thiết của Chu Dương.
Liên Tuyết cũng rời đi, nhưng không dẫn Chu Vũ theo, để nàng ở lại cùng Chu Dương vui đùa.