"Không phải xen vào chuyện người khác, là ta mời Đại sư giúp đỡ, ta là người bị ám sát, có quyền tự mình tìm người giúp chứ?"
"..." Pháp Không cười mà không nói.
"Trông cậy vào họ?" Sở Kinh liếc nhìn Lý Anh: "Ta rất thích vị Lý... Lý gì đó của Lục Y Nội Tư này, gọn gàng sạch sẽ, lại còn xinh đẹp, nhưng một chuyện quy một chuyện, Lục Y Nội Tư của họ không có cách nào truy bắt được thích khách, Thần Võ phủ cũng vậy, lẽ nào ta chỉ biết ngồi chờ bọn họ nói bất lực?"
Lý Anh chắp tay nói: "Thế tử xin tha tội, tên thích khách này thực sự tinh thông ám sát, không để lại dấu vết gì."
"Nếu kẻ bị ám sát là phụ vương ta, các ngươi cũng không truy được?" Sở Kinh nhếch mép: "Chẳng qua là thấy ta chỉ là một Thế tử, mạng nhỏ không quan trọng thôi."