Mạnh Vũ Phi liếc mắt nhìn hắn: “Ta biết chữ.”
Sở Luân cười hề hề: “Nhưng mẫu thân đâu biết phương pháp tụng niệm, cần phải có phương pháp tụng niệm độc đáo cơ.”
“Ngươi lại nói hươu nói vượn.” Mạnh Vũ Phi hờn dỗi: “Tiểu Luân, ngươi đừng gạt ta, ta từng nghe nói, những người đó có được bài Hồi Xuân Chú này, cũng không nói là phải có phương pháp tụng niệm độc đáo.”
“Mẫu thân làm sao biết?”
“Mẫu thân của Tiểu Xuân đã có được một bài Hồi Xuân Chú.” Mạnh Vũ Phi liếc nhìn thị nữ bên cạnh.