Chu Nghê đang giặt y phục bên bờ đầm bỗng khựng lại, Trương Dịch Sơn đang luyện công cạnh rừng cây cũng cứng đờ người, vội vã rụt vào rừng, ngước mắt nhìn lên.
Tiếng y phục xé gió vang lên không ngớt.
Từng bóng người lướt qua không trung, thoáng cái đã đi xa, hoàn toàn không có ý nhìn xuống, khiến Trương Dịch Sơn đang căng thẳng đến không dám thở mạnh thầm thở phào nhẹ nhõm.
Hắn núp dưới một gốc tùng, từ kẽ lá nhìn lên trời, đề phòng có người bất chợt lao xuống.
Nhất là trong sơn cốc lại có một gian nhà gỗ, quá mức bắt mắt.