“Khụ khụ,” Sở Tường cuối cùng phá vỡ bầu không khí ngưng trệ: “Đại sư, vẫn là chuyện kia.”
Pháp Không lắc đầu không nói.
Những gì cần nói, bần tăng đã nói hết rồi.
Sở Hùng ngẩng đầu, khuôn mặt vuông vắn đã mang theo nụ cười nhạt: “Pháp Không, khanh cảm thấy không có ai có thể phái đi, đúng không?”
Pháp Không chậm rãi lắc đầu: “Hoàng thượng chẳng lẽ muốn Tín vương gia đi?”