Nàng khẽ nhấp một ngụm nước, chậm rãi nuốt xuống, nuốt cực chậm tựa như để nước tự thấm vào người, cốt để tránh phát ra tiếng động làm kinh động người bên ngoài.
Dù khoảng cách đến chỗ người giám sát rất xa, bọn họ chỉ nghe ngóng động tĩnh bên này, chứ không phải lúc nào cũng dán mắt nhìn.
Làm vậy cũng là để tránh có đệ tử lòng mềm yếu, không thể khoanh tay đứng nhìn mãi, sẽ lén thả phản đồ đi.
Dù sao cũng là đồng môn, có những mối giao tình vô cùng tốt đẹp, dù là phản đồ, tình nghĩa vẫn còn đó, trơ mắt nhìn bằng hữu thuở trước từng chút một chết đói, thật quá tàn nhẫn, khó mà chịu đựng nổi.
Mắt không thấy, tâm không phiền.