Một cổ lực lượng kỳ lạ khiến đôi chân hắn dần dần rời khỏi mặt đất, tựa hồ một bệ đài vô hình đang nâng hắn lên không trung.
Theo từng bước chân hắn bước ra, bệ đài ấy cũng dần dần nâng cao, mỗi bước hắn đi lại thêm một phần, như đang bước lên từng bậc thang.
Đến lúc sau, hắn đã đứng giữa không trung, cách mặt đất chừng mười trượng.
Lâm Phi Dương và Chu Dương đứng bên cạnh, ánh mắt đầy kinh ngạc nhìn hắn.
Trong khoảnh khắc mơ hồ, họ cảm thấy như có một pháp đàn từ đất vươn lên, cao đến trăm trượng.