Lang có lòng, thiếp vô ý, hoa rơi hữu ý nước chảy vô tình.
"Phạm cô nương sao lại tới đây... Bái kiến Vương gia, Vương phi." Sở Dục ngơ ngẩn nhìn Phạm Ngưng Ngọc, sau đó phát hiện Phạm Diệp và Chu Tĩnh Linh, vội ôm quyền hành lễ.
Phạm Diệp cười híp mắt xua tay, ý bảo không cần đa lễ: "Đúng là nhất biểu nhân tài... Tín Vương gia, ông có phúc lớn về đường con cháu rồi!"
Ông ta nghĩ tới đứa con trai ngỗ nghịch của mình, rồi lại nhìn Sở Dục trước mắt, bất giác thở dài.
Người so với người, tức chết người.