Lữ Lạc Thiên vội hỏi: "Hắn không nói lời khó nghe nào chứ?"
"Không đến mức đó." Tôn Bích Nghiên đáp: "Đến cả những chuyện không vui kia cũng không hề nhắc tới, cứ như là không biết vậy."
"Hắn không phải thật sự không biết đấy chứ?" Lữ Lạc Thiên vội nói: "Sư tỷ, những thủ đoạn nhỏ của tỷ, hắn hẳn là đã lĩnh giáo rồi, ... Ta hiểu rồi, hắn nhất định cho rằng là người khác làm, cho nên mới dễ dàng bỏ qua cho sư tỷ như vậy."
Tôn Bích Nghiên bực bội nói: "Hắn không ngốc như ngươi nghĩ đâu."
"Hắn dù thông minh đến đâu, chẳng phải vẫn bị sư tỷ xoay như chong chóng sao?" Lữ Lạc Thiên cười nói: "Chắc chắn hắn tưởng những chuyện đó là do Khôn Sơn Thánh Giáo làm rồi."