Một lát sau, tiếng kêu thảm thiết trên lầu chợt im bặt.
Cửa phòng bật mở, Tô Hạo bước ra ngoài, theo sau hắn là Tử bào đạo nhân. Sắc mặt đạo nhân tái nhợt, ánh mắt có chút đờ đẫn, tóc tai rối bời, dường như vừa trải qua chuyện gì đó vô cùng thống khổ.
Xuống lầu, Tử bào đạo nhân vội vã rời khỏi khách điếm.
Chưởng quầy định ra tay ngăn Tử bào đạo nhân lại, nhưng liếc nhìn Tô Hạo xong liền không dám động thủ.
Ả ta uốn éo bước tới trước mặt Tô Hạo, nhẹ giọng nói: "Công tử cứ thả hắn đi như vậy, e rằng sẽ dẫn đến sự trả thù của Chân Mệnh Giáo, ta thấy nên..."