“Choang!”
Một tiếng chén trà vỡ vang lên trong phủ viện phía đông của Tô phủ.
Trong sương phòng.
Một tỳ nữ đang dọn dẹp mảnh sứ và vết nước trên mặt đất.
Bên cạnh cửa sổ, bạch y nữ tử Tiêu Y Nhân sắc mặt lạnh lùng nhìn ra ngoài cửa sổ, giữa đôi lông mày lộ ra một tia u ám.