Tống Chiêu nắm chặt chuôi đao, trán đã đẫm mồ hôi.
Hai mắt thất thần, môi cũng đã trắng bệch.
Đối mặt với sinh tử, bất kể là hạng người nào, chung quy cũng không thể thật sự thản nhiên xem nhẹ.
Huống chi hắn là Tống Chiêu, là Phó Sứ Hoàng Thành Tư Tống Chiêu.
Cả đời này đã làm quá nhiều chuyện âm u bẩn thỉu, hạng người như vậy, càng thêm sợ chết.