Cửa nam Thái An thành, người Trần gia đã sớm chờ ở cổng.
Tiết Mạnh Hạ, buổi sớm tinh mơ, đất trời bao phủ một tầng sương lạnh.
Ánh dương chiếu xuống, sương giăng mờ mịt.
Khiến cho mặt đất hoang vu tăng thêm vài phần vẻ đẹp hùng tráng bi thương.
Cuối tầm mắt, một lá quân kỳ xé rách bức tranh tĩnh mỹ, mang theo tiếng gió phần phật, cuồng mãnh lao tới.