Sắc trời rốt cuộc hoàn toàn chìm vào bóng tối.
Tiêu Thừa Khải ngồi trước án thư, đã qua hai canh giờ.
Ánh lửa lay động trên đài nến bên cạnh kéo hắn từ những đạo lý thánh hiền kia trở về.
Tiêu Thừa Khải ngẩng đầu nhìn sắc trời, vặn cổ rồi duỗi lưng một cái.
Sau đó khép sách lại, định lên giường đi ngủ.