Triệu Hổ bỗng nhiên quay đầu, ánh mắt trong nháy mắt ngây dại.
Chỉ thấy trên con phố thanh lãnh kia, không biết từ khi nào đã có thêm một bóng hình mà hắn vạn lần không ngờ tới sẽ xuất hiện ở nơi này.
Chỉ là khác với người mà ngày thường hắn vẫn quen thuộc, giai nhân trước mắt đã thay bộ nam tử thường phục che giấu thân phận, mà khoác lên mình một bộ vân sa trường quần màu lam trắng xen kẽ.
Phối hợp với khí thế đế vương mà người thường tuyệt đối không thể có, dưới ánh trăng bạc, tựa như thiên nữ hạ phàm, thần thánh bất khả xâm phạm.
Nữ tử cười tươi như hoa, mắt ngấn lệ, chậm rãi bước tới trước mặt Triệu Hổ.