Trả hết nợ cho dược phô, Đại Tráng đếm đi đếm lại số tiền còn lại, bốn mươi bảy văn.
Tốn bốn văn mua hai cái bánh bao thịt.
Còn lại bốn mươi ba văn.
Ăn xong bánh bao thịt, Đại Tráng tự nhủ, đủ rồi.
Chỉ cần có lần tiêu xài này là đủ, về sau dù thèm thuồng đến mấy, cũng không thể lãng phí như vậy nữa.