Hơn nữa dáng người dung mạo hiện tại của hắn so với trước kia có thể nói là khác biệt một trời một vực, cho dù là đại bá trên danh nghĩa kia của hắn đứng trước mặt, cũng không nhận ra hắn, càng không nói đến người của Bạch Vân sơn trang.
Thời gian này không có được tin tức của hắn, bây giờ muốn đánh rắn động cỏ?
Bất quá... Lâm Hải kia không hổ là người của Thương Nguyên Kiếm Tông, lại khiến người của Bạch Vân sơn trang đều ra tay.
Trong khoảng thời gian này, hắn cũng đã hiểu biết về giang hồ Đông Giang quận, nghiêm khắc mà nói, giang hồ Đông Giang quận so với Lâm Thủy quận mạnh hơn một chút, thế lực mạnh nhất Lâm Thủy quận chính là Tam Giang Minh, mà Tam Giang Minh do bảy tám thế lực tạo thành, Trường Hà Bang chính là một trong số đó.
Mà Đông Giang quận có thể sánh ngang với Tam Giang Minh có ba thế lực, Thập Nhị Liên Hoàn Ổ, Bạch Vân sơn trang và Thương Vũ phái.
Mạnh nhất tự nhiên là Thập Nhị Liên Hoàn Ổ, nhưng Bạch Vân sơn trang và Thương Vũ phái so với Thập Nhị Liên Hoàn Ổ cũng không kém bao nhiêu, thế chân vạc.
"Đừng đoán nữa, Bạch Vân sơn trang muốn tìm là người của một tiểu gia tộc ở Lâm Thủy quận, kẻ này sát phụ khi tẩu, tội ác tày trời, trốn đến Đông Giang quận ta, về phần dung mạo của kẻ này, ta vừa vặn từ Bạch Vân sơn trang xé một bức họa về."
Nói xong, người nọ lấy ra một bức họa từ trong ngực, mở ra, giơ cao qua đầu.
Tiêu Biệt Ly đưa mắt nhìn.
Trên bức họa quả nhiên là dung mạo ban đầu của hắn, ít nhất có bảy phần tương tự, cho dù hiện tại thể hình của hắn đã thay đổi, nếu vẫn giữ khuôn mặt đó, nhất định sẽ bị kẻ có tâm phát hiện.
May mà có được một cái mặt nạ da người, nếu không chỉ có thể tạm thời trốn đến nơi xa hơn.
"Tiêu Biệt Ly... mười sáu tuổi, bát phẩm hậu kỳ hoặc bát phẩm đỉnh phong, giỏi dùng đao pháp, trên người nghi ngờ có một kiện thượng phẩm nội giáp hộ thân..."
Phía dưới bức họa còn có giới thiệu về Tiêu Biệt Ly.
"Mười sáu tuổi bát phẩm... đáng tiếc là một tên cầm thú!"
"Tư chất này, đều đủ trở thành nội môn của Thập Nhị Liên Hoàn Ổ, Tam Giang Minh... không, là đệ tử hạch tâm, sao lại đi đến bước này?"
"Kẻ này, cho dù tư chất tốt đến đâu, những đại thế lực kia cũng sẽ không thu, dù sao ai cũng sẽ không bồi dưỡng một kẻ vong ân bội nghĩa."
"..."
Trên lầu hai một mảnh tiếng mắng, Tiêu Biệt Ly lắc đầu, không để ý.
Những lời này, so với trình độ mắng người của cư dân mạng trên mạng kiếp trước kém quá xa.
Tuy rằng có mặt nạ da người, cộng thêm thay đổi hình thể của Thiết Bố Sam viên mãn, khiến Bạch Vân sơn trang nhất thời không tìm được hắn, nhưng trong lòng Tiêu Biệt Ly vẫn dâng lên một cảm giác cấp bách, thế giới này so với giang hồ trong sách của ba vị đại gia Kim Dung, Cổ Long, Lương Vũ Sinh kiếp trước mạnh hơn quá nhiều, có lẽ chỉ có thế giới của Hoàng Dịch và Phong Vân mới có thể so sánh với thiên địa này, không biết có thủ đoạn truy tung gì mà hắn không biết không!
Vẫn là phải mau chóng tăng cường thực lực!
Lại một nén nhang,
No say, Tiêu Biệt Ly rời khỏi Bách Hương Lâu.
Hắn trở về khách điếm.
Tiêu Biệt Ly ngồi xếp bằng trên giường tu luyện Dịch Cân Kinh.
Tuy rằng có bảng hệ thống, nhưng nghiệp tinh vu cần, hoang vu hí; hành thành vu tư, hủy vu tùy. (1)
Thường xuyên tu luyện, khẳng định không sai.
---
(1) Nghiệp tinh vu cần, hoang vu hí; hành thành vu tư, hủy vu tùy: Nghề nghiệp giỏi là do siêng năng, hoang phế là do ham chơi; việc làm thành công là do suy nghĩ kỹ càng, thất bại là do tùy tiện.