“Chuyện này đơn giản, ngươi đốt cây sẽ có khói bốc lên. Nếu ta ở gần sẽ nhìn thấy, còn ở xa thì thôi.” Tiêu Vân cười nói.
Triệu Vô Cực gật đầu, sau đó bước nhanh rời đi.
Tiêu Vân nhìn Thang Vân Vân, nói: “Chúng ta cũng đi thôi.”
Thang Vân Vân gật đầu, nhưng đi theo Tiêu Vân một đoạn đường, nàng không khỏi ngạc nhiên nói: “Tiêu sư huynh, chẳng phải chúng ta đi tìm Lý Thành Đế sao? Nhưng hiện tại huynh đang đi về hướng ngược lại.”
Tiêu Vân cười lạnh nói: “Chân Long Sào lớn như vậy, ai biết được có tìm thấy bọn họ không. Chúng ta cứ quay về trước, trực tiếp canh giữ ở lối vào, không sợ bọn họ không đến.”