Đây là một thể nghiệm hoàn toàn mới, Tiêu Vân ngự Kim Long Kiếm, xuyên qua tầng mây, kình phong thổi tung y phục phần phật, hắn cúi đầu nhìn xuống từng ngọn núi, trong lòng dâng lên một cảm giác thoát khỏi ràng buộc, tự do tự tại.
Tuy rằng trước kia Tiêu Vân cũng từng được Đế Thiên, Phúc bá mang theo phi hành, nhưng đó là đứng trên mây của người khác, không phải tự mình phi hành.
Chỉ có tự mình bay lượn giữa không trung, mới có thể cảm nhận được sự tự do tự tại không câu nệ đó.
Tiêu Vân bay giữa không trung, tầm mắt rộng lớn, cảm giác vô cùng mãnh liệt. Hắn xông thẳng lên trời cao, cúi nhìn đại địa từng sinh sống, lòng tràn ngập chấn động.
Non sông hùng vĩ, đại địa mênh mông, tất cả thu vào trong tầm mắt.