Trong Thiên Điện, Tiêu Vân quả thực đang lĩnh hội Hỗn Độn Kinh.
Theo số lần đốn ngộ không ngừng giảm, linh cảm trong đầu hắn liên tục lóe lên, những đoạn kinh văn vốn dĩ tối nghĩa khó hiểu, giờ phút này lại trở nên dễ dàng lĩnh hội.
Tâm thần Tiêu Vân rung động, tư tưởng cộng hưởng cùng đại đạo, trong đầu hắn tuôn ra vô số linh cảm, đan xen thành từng đạo chân lý vũ trụ, hiện lên trong lòng hắn.
Giờ khắc này, Tiêu Vân cảm giác mọi thứ xung quanh đều biến mất, hắn như được đưa tới một vũ trụ bao la vô ngần, xung quanh hư không, có đầy những vì sao lấp lánh.
Đây là tư tưởng của hắn cộng hưởng cùng đại đạo, từ đó mở rộng ra vũ trụ hư không, cho hắn cảm nhận được sự bao la hùng vĩ của vũ trụ.