Vô số yêu thú chân linh lao tới, khí thế vô cùng khủng bố, giống như thiên quân vạn mã đang lao nhanh, khí thế tồi khô lạp hủ kia đủ để hủy diệt tất cả địch nhân.
Thế nhưng, trên mặt Tiêu Vân lại không lộ ra vẻ sợ hãi, hắn chắp hai tay sau lưng, lạnh lùng nhìn bầy yêu thú chân linh đang đánh tới, trong mắt lộ vẻ ngạo thị thiên địa.
"Sư muội, sợ không?" Tiêu Vân không quay đầu lại, nhàn nhạt hỏi.
"Sợ... Sợ chứ." Tịch Xuân Vũ cười khổ, không phải nàng nhát gan, mà là trong số yêu thú chân linh đang lao tới, có rất nhiều con có thực lực mạnh hơn nàng, nói không sợ là giả.
"Ha ha ha..."