“Lão Triệu, lão Triệu, mau mở cửa!” Tiêu Vân đến chỗ ở của Triệu Vô Cực, vừa đập cửa vừa lớn tiếng gọi.
“Cạch.” Triệu Vô Cực mở cửa, mặt sa sầm, trừng mắt nhìn Tiêu Vân, giận dữ nói: “Ta đang tu luyện, ngươi đừng quấy rầy ta!”
Hôm qua chứng kiến chiến lực kinh khủng của Tiêu Vân khiến Triệu Vô Cực chịu áp lực rất lớn, nên vừa trở về hắn đã bế quan tu luyện.
Không ngờ mới qua một đêm đã bị Tiêu Vân đánh thức, tâm trạng hắn đương nhiên rất khó chịu.
“Lão Triệu, tu luyện không thể nóng vội, nếu không sẽ chẳng những không tiến bộ mà còn thụt lùi. Có lúc thư giãn một chút, có lẽ sẽ có hiệu quả bất ngờ.” Tiêu Vân nhìn Triệu Vô Cực với vẻ nghiêm túc, hệt như một trưởng bối đang chỉ dạy hậu bối.