TRUYỆN FULL

[Dịch] Không Phải, Bạn Gái Điện Tử Ta Thế Nào Tu Thành Kiếm Tiên

Chương 40: Có Người Muốn Cầu Cơ Duyên Từ Ngài (2)

"Ngô Tông chủ và Triệu Lăng Thiên đến đây làm gì? Hình như còn muốn tìm tiền bối?"

Lý Thanh Nhiên đứng bên cửa sổ ngó ra ngoài một lát, rồi lại lui về bên giường.

Nghe những lời Triệu Lăng Thiên nói, hình như hắn đang tìm tiền bối để cầu xin cơ duyên.

Nhưng tiền bối có cho hắn cơ duyên không?

Về điểm này, Lý Thanh Nhiên hoàn toàn không chắc chắn.

Nói một câu có chút thất lễ, trong ấn tượng của nàng, tiền bối trừ việc mạnh đến mức không thể tin được, còn giống như một lão hảo nhân đi khắp nơi vô điều kiện ban phát cơ duyên.

Không thể không thừa nhận, Triệu Lăng Thiên ở mọi phương diện đều ưu tú hơn nàng, bất kể là thiên phú hay bối cảnh, nàng đều không thể so sánh với Triệu Lăng Thiên.

Rõ ràng đầu tư vào Triệu Lăng Thiên dễ nhận được hồi báo hơn đầu tư vào nàng.

Lý Thanh Nhiên trở lại giường, ôm đầu gối ngồi, đôi môi đỏ mọng chu lên như treo cả một hũ giấm.

Nàng không muốn tiền bối cho Triệu Lăng Thiên cơ duyên.

Không phải nàng ích kỷ, chỉ muốn một mình độc chiếm.

Mà là nàng biết Triệu Lăng Thiên không phải là người nhân hậu, người này tuy rất có thiên phú nhưng lại kiêu ngạo tự đại, tâm địa hẹp hòi. Tiền bối đem cơ duyên cho người như vậy, nhỡ đâu sau này người này cầm tài nguyên của tiền bối đi khắp nơi gây chuyện, chẳng phải sẽ gây phiền phức cho nhân quả của tiền bối sao?

Nhưng, quyết định thế nào là chuyện của tiền bối.

Nàng chỉ có thể lặng lẽ nhìn.

【Có người đang cầu xin cơ duyên từ ngài!】

Trần Hoài An đang kiểm kê chiến lợi phẩm sau khi tiêu diệt BOSS, liền thấy trên màn hình hiện ra thông báo này.

"Cái quái gì vậy?" Hắn ngẩn người, theo chỉ dẫn của trò chơi nhìn thấy Ngô Đoạn Thiên và Triệu Lăng Thiên gần căn nhà nhỏ.

Trên đầu hai NPC xuất hiện thông tin thân phận của mỗi người.

"Ồ, nhân vật lớn à, Thanh Vân Tông không phải là tông môn mà Lý Thanh Nhiên từng ở sao? Một Tông chủ, một Thân truyền Đại đệ tử? Chạy đến đây xin cơ duyên từ lão tử?" Trần Hoài An chỉ cảm thấy buồn cười, còn rất tức giận.

Hắn là ai?

Lý Thanh Nhiên là bạn gái ảo của hắn.

Vậy thì, nói một cách khác, hắn là bạn trai trên mạng của Lý Thanh Nhiên, không sai chứ?

Đám người này ức hiếp bạn gái ảo của Trần Tiên Tôn hắn còn dám chạy đến tìm lão tử xin cơ duyên?

Giao diện trò chơi rất đúng lúc hiện ra một khung đối thoại Truyền Âm Phù.

【Lần đầu kích hoạt cốt truyện tặng cơ duyên, lần này sử dụng Truyền Âm Phù miễn phí, ngài có thể tặng cơ duyên cho các tu sĩ khác, có lẽ sẽ mang đến ảnh hưởng khó lường cho bạn gái ảo 'Lý Thanh Nhiên' của ngài. Vật phẩm tặng có thể chọn từ trong túi đồ. (Ảnh hưởng có thể là tích cực, có thể là tiêu cực, xin hãy cân nhắc kỹ lưỡng)】

Nhìn thấy dòng thông báo này, Trần Hoài An bình tĩnh lại một chút.

"Bọn chúng muốn cái gì?"

【Tu sĩ Triệu Lăng Thiên cầu xin ngài một viên Hỗn Nguyên Bổ Thiên Đan, có đồng ý tặng không?】

"Cái quái gì vậy?"

"Hỗn Nguyên Bổ Thiên Đan? Cái này mẹ nó mà là cơ duyên á? Cái này là muốn mạng của lão tử!" Trần Hoài An mở túi đồ trò chơi lôi ra một xấp Lôi Hỏa Phù nhắm ngay Ngô Đoạn Thiên và Triệu Lăng Thiên: "Ta có thể dùng thứ này đánh chết hai tên cẩu này không?"

【Ngô Đoạn Thiên là tu sĩ Hóa Thần Hậu kỳ, có muốn giao chiến không?】

Xem ra hệ thống không có cốt truyện nạp tiền đè chết hai NPC này.

"emmm, thôi vậy." Trần Hoài An lại bình tĩnh lại.

Hắn biết rõ những thứ mình đang có không đủ để giết chết một tu sĩ Hóa Thần Kỳ.

Đến lúc đó không giết được thì xấu hổ, hắn thân phận rớt giá không tính là gì, chỉ sợ liên lụy đến Lý Thanh Nhiên.

Đã như vậy, vậy thì cứ giữ phong thái của cao thủ thần bí đi.

Trần Hoài An nheo mắt lại, ấn vào Truyền Âm Phù, hít sâu một hơi:

"Cmn, hai thằng ml chúng mày nhìn lại cái bộ dạng chó má của chúng mày xem, dám đến xin cơ duyên của lão tử, clm, chúng mày không tự soi gương xem có xứng không? Ta đệt m chúng mày (chỗ này lược bớt 1000 chữ)"

Thương Vân Giới.

Trước mặt Ngô Đoạn Thiên và Triệu Lăng Thiên, một trận cuồng phong nổi lên, cỏ cây rạp xuống.

Hai người mắt sáng lên, đã cảm nhận rõ ràng linh thức dao động trong cuồng phong.

"Tốt, tốt, tiền bối cuối cùng cũng chịu trả lời!" Ngô Đoạn Thiên thầm nghĩ trong lòng.

"Đan điền của ta, đan điền của ta cuối cùng cũng có cơ hội cứu chữa!" Triệu Lăng Thiên khó nén kích động, nắm chặt nắm đấm.

Bọn họ dựng tai, lắng nghe, sợ bỏ lỡ một chữ.

Nhưng trong cuồng phong, chỉ truyền đến một chữ, một tiếng gầm giận dữ.

"CÚT——!!!!!"

Trong căn nhà nhỏ.

Lý Thanh Nhiên đang ngồi bên giường, ban đầu mở to đôi mắt, ngẩn người một thoáng.

Sau đó, nàng không nhịn được nữa, đôi mày cong cong, khẽ che miệng:

"Phì ~"