TRUYỆN FULL

[Dịch] Không Phải, Bạn Gái Điện Tử Ta Thế Nào Tu Thành Kiếm Tiên

Chương 37: Diệt gọn trong nháy mắt, còn gì để bàn? (1)

【Ngươi có thể tùy ý điều khiển trận pháp, phù lục】

Nhìn thấy dòng thông báo này, nụ cười trên mặt Trần Hoài An cũng dần trở nên quái dị.

Là một tay chơi nạp tiền, chẳng phải mục đích chính là để nghiền ép BOSS một cách trực diện sao?

"Lôi Hỏa Phần Thân Trận, không cần ẩn giấu nữa, bùng nổ lên cho bản tôn!"

Thương Vân Giới.

Một tiếng hô lớn vang vọng trên không trung căn nhà nhỏ:

"Lôi Hỏa Phần Thân Trận, khởi!"

Ông——!

"Thứ gì thế!?" Từ góc nhìn của Dạ Phục Thiên, mặt đất trong phạm vi trăm dặm quanh căn nhà nhỏ nổi lên những trận văn màu tím đang lưu chuyển, trong phù văn trận pháp có lôi đình và hỏa diễm phun trào, chúng đan xen thành một vòng tròn lớn, bao vây lão và căn nhà nhỏ vào bên trong.

Một cảm giác uy hiếp chợt nảy sinh trong lòng, nhưng không quá mãnh liệt.

Dạ Phục Thiên là một kẻ vô cùng cẩn thận, nếu không thì đã chẳng bị tu sĩ chính đạo truy sát suốt bao năm như vậy, trọng thương bỏ trốn vô số lần mà vẫn có thể nghênh ngang chạy ra ngoài gây họa như ngày hôm nay. Đổi lại là những ma tu khác thì có lẽ đã bị phanh thây thành tám mảnh rồi.

Nếu là trước đây, chỉ cần cảm thấy có chút uy hiếp, lão đã lập tức bỏ chạy.

Nhưng hôm nay đã khác xưa.

Hôm nay, sự cám dỗ bày ra trước mắt thực sự quá lớn.

Tuyệt phẩm đan điền!

Nếu có thể đoạt được thân thể này, thì cái bình cảnh đã làm khó lão bấy lâu nay có là gì? Dù phải tán công trùng tu, lão cũng thấy đáng! Linh khí của Thương Vân Giới ngày càng ít ỏi, chỉ dựa vào thiên tài địa bảo đã không đủ để giúp lão có được bước tiến vượt bậc nữa rồi.

Phú quý hiểm trung cầu.

Hôm nay, dù cho tất cả trưởng lão của Thanh Vân Tông đều có mặt, lão cũng phải liều một phen!

"Hừ! Chỉ là một cái trận pháp cỏn con mà cũng muốn ngăn cản lão phu?"

Thân thể Dạ Phục Thiên ẩn mình trong ma khí, không thấy bóng người chỉ nghe thấy tiếng. Ma khí cuộn trào dữ dội, chỉ thấy một ma chưởng phủ đầy huyết vụ từ trong đó đánh ra. Khi bay đến nóc căn nhà nhỏ, nó đã mang theo khí thế như Thái Sơn áp đỉnh, khiến cát bay đá chạy, cây cỏ rạp mình xung quanh. Lý Thanh Nhiên trong nhà chỉ cảm thấy một luồng hàn ý lạnh lẽo dâng lên trong lòng, hơi thở cũng trở nên khó khăn.

Ầm——!

Ma chưởng đánh lên đại trận, phù văn trên trận pháp lóe lên một thoáng nhưng không hề có dấu hiệu vỡ nát.

"Ngọa tào!" Trần Hoài An đang dán mắt vào điện thoại giật nảy mình.

Hắn còn đang nghiên cứu cách khởi động trận pháp mà!

Trong nháy mắt, đòn tấn công của BOSS đã ập tới rồi.

Lão già thối tha này không nói võ đức!

"Vậy thì cho ngươi nếm thử mấy tấm Tiên phẩm Lôi Hỏa Phù này trước!"

Ngón tay Trần Hoài An điểm lia lịa trên màn hình, ba tấm phù lục trên cửa và tường nhà nhỏ liền bay ra, bắn thẳng về phía đám mây ma khí.

Dạ Phục Thiên không hề để tâm đến ba tấm phù lục cỏn con kia. Lòng lão trĩu nặng, đại trận kia hứng trọn một chưởng toàn lực của lão mà lại không hề vỡ nát, đủ thấy phẩm chất của nó cực cao. Mà ở Thương Vân Giới, bí ẩn nhất chính là trận pháp sư, nếu có lựa chọn, lão thật sự không muốn đối đầu với một trận pháp sư chút nào.

Dồn toàn lực tung ra chưởng thứ hai, Dạ Phục Thiên không hề giữ lại chút sức nào, chỉ muốn tốc chiến tốc thắng.

Chưởng pháp này của lão là công pháp Địa giai hạ phẩm – Huyết Vân Chưởng, một khi xuất chưởng chắc chắn sẽ trúng đích, lại còn có năng lực quỷ dị ăn mòn linh lực. Một khi trúng chiêu, tu sĩ đối địch với lão sẽ ngày càng yếu đi, linh khí liên tục bị ma khí của Huyết Vân Chưởng thôn phệ.

Đối với trận pháp, tự nhiên cũng có hiệu quả.

Trong nháy mắt, ba tấm phù lục đã bay đến gần, kim quang trên phù lục tỏa ra rực rỡ, tiếng sấm vang rền.

"Không ổn! Đây... đây là Tiên phẩm!" Dạ Phục Thiên cảm thấy da đầu tê dại, nhưng đã không kịp thay đổi chiêu thức.

Tiên phẩm Lôi Hỏa Phù nổ tung giữa không trung, lôi hỏa phun trào ra, bao phủ toàn bộ huyết vân của Dạ Phục Thiên vào trong.

Cùng lúc đó, Trần Hoài An cũng đã tìm ra cách khởi động trận pháp. Trên điện thoại của hắn hiện ra một bàn phím, hắn làm theo trình tự được đưa ra, nhấn các tổ hợp chữ cái và ký tự liên tục xuất hiện, mỗi lần nhấn đúng một tổ hợp, trận pháp sẽ được kích hoạt một lần.

"Chuyện này đối với Trần mỗ ta mà nói chẳng phải là trò trẻ con sao?"

Nếu là trước đây, Trần Hoài An đâu dám nói như vậy.

Nhưng kể từ khi học được kỹ năng đó, tay hắn vừa nhanh vừa vững.

Nếu lúc này hắn đi tham gia mấy cuộc thi gõ phím theo nhạc, e rằng có thể đè bẹp quần hùng, phá vỡ kỷ lục thế giới cũng chẳng khó gì.

Lạch cạch lạch cạch!

Trần Hoài An điên cuồng nhấn trên màn hình điện thoại.

【Đến là COme, đi là gO~】

Ầm ầm!

Dạ Phục Thiên vừa mới chống đỡ được ba tấm Lôi Hỏa Phù, còn chưa kịp hoàn hồn đã bị một đạo lôi hỏa kích hoạt từ trong trận pháp đánh thẳng vào mặt.

【Gật đầu yeS, lắc đầu nO~】

【Muốn chào hỏi Say hello, hello hello, hahalô~】

Ầm ầm! Ầm ầm! Tí tách! Xoẹt xoẹt!

Theo tốc độ Trần Hoài An kích hoạt phù lục càng lúc càng nhanh, tốc độ lôi hỏa bắn ra cũng càng lúc càng nhanh, mặc dù uy lực của Lôi Hỏa Phần Thiên Đại Trận không đủ để miểu sát Dạ Phục Thiên, nhưng thắng ở số lượng! Rất nhanh đám mây đen do ma khí tạo thành trở nên càng ngày càng nhạt, lộ ra một lão giả áo đen toàn thân cháy khét, y phục rách tả tơi, mái tóc bạc trắng bị sét đánh cho dựng đứng như hoa bồ công anh.