Làm xong việc, Hồng Diễm lấy khăn tay lau mồ hôi trên trán, đi tới bên cạnh Trần Mặc.
Nàng yên lặng đứng một bên, hiếu kỳ nhìn cỗ xe ngựa to lớn mà Trần Mặc đang loay hoay, không biết phải hình dung thế nào, trong lòng vừa tò mò, lại vừa cảm thấy vinh hạnh.
Chưởng quỹ của nàng quả nhiên thần thông quảng đại, thứ gì cũng có thể mang về!
Hồng Diễm cũng rất may mắn khi được làm quản sự cho Trần Mặc.
Hiện tại, địa vị của nàng ở Bạch Xà phường thị đã hoàn toàn khác xưa, cho dù là ở Thanh Diên phường thị, người khác cũng phải nể nàng ba phần.