Dư Kỳ Kỳ thần sắc có chút hoảng hốt ngồi xuống bên chiếc bàn bát tiên trong phòng khách. Lúc này, hắn đã không còn tâm trí nào để ngắm nhìn sự giàu sang, lộng lẫy của căn phòng.
"Dư huynh, đây là hai mươi khối linh thạch trung phẩm, năm viên hồi khí đan, năm viên dưỡng khí đan, cùng mười viên đoán cốt đan." Tần Vạn Lâm từ trong giới chỉ trữ vật lấy ra những lọ sứ lớn nhỏ cùng linh thạch đặt lên bàn, "Tang sư muội lần trước có chút thất lễ, những lễ vật này không đáng kể, mong huynh nhận lấy."
Tang Tô Tô khẽ cười ngượng ngùng, cũng không mở miệng nói gì.
Như nàng vốn kiêu ngạo quen rồi, thật khó mà cúi đầu xin lỗi một kẻ không bằng mình.
Tuy nhiên, đối phương lúc này vẫn chưa hoàn hồn.