Trong diễn võ trường rộng lớn, Trương Lượng ngồi trên một chiếc ghế mây.
Đã một hai năm không gặp, dáng vẻ của lão lại càng thêm già nua.
Đối với những người đại hạn đã đến, đã không thể giống như những tu sĩ bình thường, thông qua tu luyện và dùng đan dược để tiếp tục tu hành.
Dù cho dùng các loại thủ đoạn để kéo dài tính mạng, cuối cùng cũng không thể thoát khỏi linh khí xói mòn, cảnh giới thụt lùi, cuối cùng chết vì suy kiệt.
Trương Lượng cũng như vậy.