Việc làm ăn bước đầu đã thỏa thuận xong, chưởng quỹ không dám quấy rầy thêm, liền lui ra ngoài. Hắn một đường trở về trướng phòng, khi đi ngang qua phòng bếp bỗng nhiên có một cái đầu thò ra, hỏi: "Người kia thế nào?"
Chưởng quỹ thay đổi vẻ xởi lởi, trên mặt lộ ra vẻ ngưng trọng, nói: "Hẳn là một nhân vật tàn nhẫn! Tuy rằng thoạt nhìn như là trong đầu thiếu sợi gân, nói không chừng cũng thật sự thiếu sợi gân, nhưng ta hoàn toàn nhìn không thấu hắn, ngay cả một chút manh mối về Đạo Cơ của hắn cũng không dò ra được. Người này đầu óc đơn giản, lại nghèo rớt mồng tơi, làm màu nửa ngày chẳng qua là để được miễn mấy ngày tiền phòng. Loại đao tốt thế này không nhiều. Nhưng đao tốt cũng dễ làm bị thương người, ngươi tuyệt đối đừng trêu chọc hắn, tạm thời cứ coi hắn như sát thủ Thiên tự."
Người trong phòng bếp có chút không cam tâm: "Nhưng thanh kiếm kia của hắn thật không tệ..."
Vẻ mặt chưởng quỹ lập tức trầm xuống: "Lão tử tìm một đầu bếp giỏi không dễ, hiện tại còn không muốn đổi người, ngươi an phận cho ta!"
Cái đầu kia hậm hực rụt trở về.