Vệ Uyên đi một vòng, phong ấn toàn bộ thức hải của Đại sư huynh, Tiểu sư đệ, Ngọc Diện Tiên Kiếm và Tam sư muội, sau đó nói với Vân Phi Phi: "Giam mấy người này lại trước, rồi ngươi đến nói cho ta biết về bố cục địa mạch của Lan Thần Cung các ngươi."
Vân Phi Phi gật đầu.
Vệ Uyên trừng mắt nhìn nàng, nói: "Ở trước mặt ta, ngươi tốt nhất nên thu lại mấy trò tâm cơ đó đi! Ta nói thẳng cho ngươi hay, thứ mà trong cung muốn ta đã lấy được rồi, cho nên bây giờ ngươi chỉ là gánh nặng, có mang ngươi về hay không còn tùy tâm trạng của ta, hiểu chưa?"
Vân Phi Phi cúi đầu, khẽ gật hai cái, nói: "Sư huynh yên tâm, ta sẽ rất ngoan ngoãn, ngoan như Uyển Nhi muội muội vậy. Sư huynh muốn thế nào cũng được, chỉ mong có thể hơi thương tiếc một chút là được."
Vệ Uyên sắc mặt trầm xuống, nói: "Nếu ngươi ngoan ngoãn như vậy, lát nữa khi Vu Ngự tộc đến thì ngươi cứ trấn thủ ở tuyến đầu đi, nếu không chết thì ta sẽ thương tiếc ngươi."