Lúc này Hộ Pháp Kim Cương đang đi về phía bên này, động tác của gã tuy chậm, nhưng thân hình cao đến mấy nghìn trượng, vì vậy một bước lớn đã là nghìn trượng, trong nháy mắt đã đến ngôi làng nhỏ, sau đó ném Giáng Ma Xử trong tay qua, vừa vặn bắc ngang vách núi, biến thành một cây cầu.
Vô số lực sĩ chen chúc qua cầu, nhưng Giáng Ma Xử hình tròn, một số lực sĩ ở rìa đứng không vững chân, liền bị đẩy rơi xuống vực.
Vệ Uyên đã đào xong hang, trước tiên nhét thiếu nữ vào, sau đó mình cũng chui vào trong, rồi lắp khối đá cắt ra lúc đầu về chỗ cũ, bịt kín cửa hang.
Trong tay Vệ Uyên lại xuất hiện thêm mấy cấu kiện kỳ lạ, hắn cẩn thận gắn thêm một lớp phía sau khối đá tự nhiên, cấu kiện vô cùng tinh xảo, ghép lại không có một khe hở nào.
Chỉ là như vậy, sơn động vốn đã không lớn lại càng trở nên nhỏ hơn, cộng thêm Vệ Uyên đào hơi thấp, ngồi cũng dễ bị cộc đầu. Bên trong hang cũng hình tròn, không cách nào ngồi riêng mỗi người một bên, thiếu nữ liền trượt theo độ cong xuống, mãi cho đến khi dựa sát vào Vệ Uyên mới dừng lại.