Bên phải là một cánh cửa hết sức bình thường, nó quả thực rất bình thường, không phải làm bằng kim ngọc, cũng chẳng đan bằng củi gỗ, chỉ là một cánh cửa gỗ bình thường mà thôi.
Lúc này, mấy Lực sĩ ở phía xa bay lên không trung, dò xét xung quanh, rồi lại hạ xuống mặt đất.
Vệ Uyên trong lòng thầm kinh hãi, bọn chúng có thể bay rồi sao? Nhưng nghĩ lại cũng đúng, cả Tịnh Thổ đều bị đốt thành tiêu thổ luyện ngục, cấm chế do tiểu hòa thượng kia lưu lại tất nhiên đã sớm bị phá trừ.
Tốc độ phi hành của đám Lực sĩ kia cũng xấp xỉ Vệ Uyên, muốn đào tẩu thì phải cẩn thận để không bị bọn chúng đuổi kịp. Vệ Uyên liền hỏi Nguyên Phi: "Ngươi có thể bay nhanh đến mức nào?"
"Ta không biết bay, chỉ có thể nhảy thôi."