Cuối hai hàng Cấm quân, trên đài cao của boong thuyền, một đại hán uy mãnh đang ngồi ở vị trí trung tâm, ánh mắt từ trên cao nhìn xuống, dò xét Vệ Uyên. Quanh thân hắn ẩn hiện núi non trùng điệp, hiển nhiên là một vị Ngự Cảnh, hơn nữa thế giới tâm tướng đã gần đạt đến đại thành.
Khi nhìn thấy Vệ Uyên, đồng tử của vị đại tướng quân kia cũng khẽ co lại, trong lòng mơ hồ cảm nhận được một tia áp lực! Đây là chuyện chưa từng có, điều này có nghĩa là trên người Vệ Uyên rất có thể ẩn chứa thứ gì đó đủ sức uy hiếp đến y.
Ngụy Bá Dương dẹp đi vẻ khinh thường, trầm giọng nói: "Người tới có phải là Vệ Uyên?"
"Chính là!"
Ngụy Bá Dương lập tức đứng dậy, cất cao giọng: "Vệ Uyên tiếp chỉ!"