TRUYỆN FULL

[Dịch] Long Tàng

Chương 147: Thiên Hạ Vô Song (5)

Câu "Nể mặt Lý Trị ta" này đã không còn cơ hội nói ra.

Vệ Uyên quét ngang một thương, Liêu Kinh Võ liền cứng đờ tại chỗ, thân kiếm, cánh tay và cổ đều xuất hiện một vệt máu mảnh, sau đó trường kiếm, cánh tay đều đứt thành hai đoạn, đầu thì bay vút lên trời. Máu phun như suối, bắn xa hơn một trượng.

Mấy tên giáo úy thấy chủ tướng chết thảm đều bất giác lùi lại, dù sao kẻ thật sự không sợ chết cũng sẽ không lăn lộn trong đội ngũ này đến bây giờ. Mấy vị cao thủ dưới trướng Lý Trị thì tay nắm chuôi kiếm, dù biết không địch lại nhưng cũng có ý định động thủ, chỉ chờ Lý Trị ra lệnh.

Vệ Uyên cầm thương đứng lặng, máu trên mũi thương từng giọt từng giọt nhỏ xuống, trên mặt đất hóa thành những hạt châu tròn lăn lóc. Lúc này trong lòng Vệ Uyên vô số ý niệm trào dâng đan xen, những gì thấy nghe trong đời đều hiện về vào khoảnh khắc này. Hắn bỗng nhiên ngẩng đầu nhìn trời, thấy giữa không trung là từng đám từng đám hoàng khí, bên trong dường như có vô số đôi mắt, mỗi đôi mắt đều lộ ra sát khí.

Vệ Uyên bỗng nhiên quay đầu, nói với Trương Sinh: "Sư phụ, người không phải nói trời đất có tình thương bao la sao? Nhưng vì sao trời đất nơi này chỉ muốn đẩy chúng ta vào chỗ chết?"

Chương này chỉ có thể đọc trên ứng dụng di động

Để có trải nghiệm đọc truyện tốt nhất, vui lòng tải xuống ứng dụng của chúng tôi để tiếp tục đọc chương này cùng với nhiều tính năng độc quyền khác.

Tải ứng dụng ngay

Tải xuống trênApp Store
Tải xuống trênGoogle Play

* Ứng dụng miễn phí, không chứa quảng cáo

QR code

Quét mã QR để tải xuống ứng dụng

Trải nghiệm đọc truyện tốt nhất