Năng lực thứ hai của Đạo Cơ tên là Sơn Hà Chi Lực, gia trì lên bản thân Vệ Uyên. Sau khi gia trì, dùng đạo thuật công kích Vệ Uyên tương đương với công kích vô tận đất đai bao la, lực công kích sẽ bị thiên địa rộng lớn phân tán, uy lực rơi lên người Vệ Uyên sẽ giảm đi nhiều. Phân tán bao nhiêu thì tùy thuộc vào Vệ Uyên có thể cụ hiện ra bao nhiêu thiên địa.
Giờ phút này, Vệ Uyên chỉ có thể khống chế vùng đất trăm trượng xung quanh, đạo thuật của Đạo Cơ bình thường đánh tới uy lực sẽ bị tước đi năm thành, đạo thuật Pháp Tướng uy lực sẽ bị tước đi một thành. Về phần đạo thuật Chân Quân... Vệ Uyên tự thấy mình đã nghĩ xa rồi.
Sơn Hà Chi Lực suy yếu đối với đạo thuật còn lớn hơn đối với công kích trực tiếp bằng binh khí, nói cách khác muốn đánh bị thương Vệ Uyên, tốt nhất là dùng đao chém búa bổ, không được nữa thì dùng tên bắn cũng được, nhưng mà trường tiễn pháp khí có kèm đạo lực uy lực cũng sẽ giảm đi nhiều.
Cuối cùng Vệ Uyên còn có thể tế Ngọc Sơn ra công địch. Tòa Ngọc Sơn này tuy rằng chỉ cao hơn một trượng, nhưng mà chất liệu cực kỳ kiên cố, đủ nặng vạn thạch, cái gọi là núi vàng cũng chỉ đến thế mà thôi.
Đem tòa Ngọc Sơn này ném ra, cơ bản tất cả Đạo Cơ đều phải chạy trối chết, không ai có thể ngạnh kháng. Chỉ là ngọn núi này khó điều khiển, với đạo lực của Vệ Uyên chỉ có thể hơi chuyển hướng một chút, còn không thể tấn công địch theo ý muốn.