Dư Tri Chuyết bê ra một cái hòm, bên trong đựng đầy các thỏi hỏa dược được bọc kín bằng giấy dầu. Các thỏi hỏa dược này đều dài một thước, kích thước, độ dày, độ dài giống hệt nhau.
Dư Tri Chuyết dẫn Vệ Uyên đến bãi tập bắn, cầm lấy ống thép, lắp phần đuôi thương vào, nói: "Cây thương này có ba đặc tính, lần lượt là Bất Hoại, Hàn Sương và Phiến Trần Bất Nhiễm."
Bất Hoại và Hàn Sương thì Vệ Uyên đều hiểu, một cái là dạng tiến giai của đặc tính Kiên Cố, cái còn lại thì có thể tránh cho thân thương bị quá nhiệt tổn hại, bảo vệ trận pháp trên thân thương, đồng thời cũng có thể bổ sung Hàn Sương chi lực vào đòn tấn công, khiến động tác của đối thủ chậm lại. Nhưng Phiến Trần Bất Nhiễm là sao, đây không phải là đặc tính thường thấy trên đạo bào ư? Đạo bào có đặc tính này thì gần như không cần giặt, đồng thời có thể tránh độc, tránh cổ.
Nhưng Vệ Uyên ngẫm nghĩ kỹ hơn, lại có chút nghi hoặc. Loại súng ống thép này thường bắn một phát xong là phải dùng như gậy, nhiều lắm là lắp lại đầu thương để làm trường thương bình thường, thân súng có nóng lên hay không vốn chẳng hề gì.
Dư Tri Chuyết lộ vẻ mặt như biết tỏng tên tiểu tử nhà ngươi chẳng hiểu gì, lại xách ra một cái rương, bên trong lại là cả một rương đầu thương.