Thiếu nữ cuối cùng cũng hoàn hồn, vừa định hét lên thì vội vàng bịt miệng lại, sau đó như nhớ ra điều gì, lại đổi sang che mặt.
Nàng nhanh chóng ngồi xổm xuống, hoàn toàn không màng chỗ hiểm có bị lộ ra hay không, một tay vơ loạn trên mặt đất, gom hết y phục lại, sau đó lần lượt nhặt lên những mảnh vụn rơi vãi, không để sót lại một vật nào có thể tiết lộ thân phận, lúc này mới nhảy cửa sổ mà chạy trốn.
Vệ Uyên vẫn luôn yên lặng quan sát, bấy giờ mới nói với theo bóng lưng nàng: "Có thể lưu lại tính danh không? Đợi Lý huynh trở về ta sẽ báo cho hắn biết."
"Ngươi đi chết đi!" Trong đêm tối vọng lại giọng nói của thiếu nữ.
Vệ Uyên trầm ngâm, xem ra Lý Trị ngày thường cũng không hề nhàn rỗi, bày ra lắm trò như vậy, khó trách tên này mãi chưa đột phá Pháp Tướng.